510 794
Minh Đức. 05:28:57 21-10-2018 (GMT+7) -- Lượt xem: 1064.
Kích cỡ chữ: Giảm Tăng

Không nhẫn khởi tâm ác

Không nhẫn khởi tâm ácNgày xưa, có một thiền sư tu trên núi. Ngài ngồi nhập định lâu ngày dưới gốc cây đại thọ, tóc Ngài ra dài phủ cả vai, cả mình. Ngài ngồi bất động giống như một bụi cây.
Có cặp chim thấy vậy tưởng là bụi cây bèn lót ổ ở trên đầu Ngài. Thiền sư từ bi nên không nở đứng dậy, sợ bể trứng chim.
Ngài nhập vô tưởng định, đợi cho chim nở  khônlớn mới xả định. Chim mái đẻ xong, chim trống ấp để chim mái đi kiếm mồi.Chim mái ấp thì chim trống đi kiếm mồi.
Một đêm nọ, chim mái không về, chim trống sốt ruột trông đợi. Sáng hôm sau, chim mái mới về, chim trống nổi cơn ghen,gạn hỏi chửi mắng, “Đêm hôm qua mày theo đứa nào, ngủ với thằng nào?”
Chim mái nói, “Do em mải bắt sâu, bị hoa sen úp lại, ra không được, đành phải ngủ trong hoa sen. Đợi sáng hoa nở mới về.Có gì đâu mà anh giận dữ quá vậy?”
Chim mái nói gì chim trống vẫn không tin, lại càng chửi mắng hơn. Chim mái không nhịn được nên hai bên cãi lộn ầm lên.
Vị thiền sư nhập định, có thiên nhĩ thông nênnghe tất cả và Ngài cũng không nhịn được, nghĩ rằng, “Mình đã từ bi đểchúng đẻ trứng trên đầu, đại tiểu trên đầu, mà nay ghen tuông, kình lộn,chửi mắng nhau làm cho ta không nhập định được.”
Bất giác, Ngài đưa tay lên đầu cào hết xuống.Mấy cái trứng chim gần nở con bị bể lăn lóc. Chim mẹ, chim cha bay đi, vừa giận tức vừa buồn khổ thương tâm.
Thế nên mới biết một niệm sân nổi lên tổn long từ bi biết là bao!
Chia sẻ với bạn bè qua:
Các tin đã đăng:
Thông tin tòa soạn
Liên hệ tòa soạn